首页 > 古汉语
僮(tóng)
僮
tóng①〈名词〉儿童;少年。《陈情表》:“内无应门五尺之僮。”②〈名词〉年轻的奴隶或奴仆。《童区寄传》:“为两郎僮,孰若为一郎僮?”【僮僮】盛、多的样子。
[S]说文解字【僮】原文解译[M]_僮(tóng ) >> [S]说文解字【僮】原文解译[M]_僮(tóng )...
[S]新华字典【僮】字解释[M]_僮(tóng) >> [S]新华字典【僮】字解释[M]_僮(tóng)...